十 shí 月 yuè 十 shí 八 bā 日 rì 闻 wén 雁 yàn - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
一 yī 声 shēng 空 kōng 杳 yǎo 分 fēn 千 qiān 响 xiǎng , , 万 wàn 里 lǐ 荒 huāng 凉 liáng 月 yuè 正 zhèng 明 míng 。 。
共 gòng 说 shuō 江 jiāng 南 nán 旧 jiù 来 lái 处 chù , , 还 hái 思 sī 沙 shā 漠 mò 远 yuǎn 行 xíng 程 chéng 。 。
如 rú 哀 āi 如 rú 怨 yuàn 知 zhī 何 hé 事 shì , , 相 xiāng 应 yìng 相 xiāng 呼 hū 也 yě 有 yǒu 情 qíng 。 。
惊 jīng 起 qǐ 芦 lú 花 huā 不 bù 成 chéng 梦 mèng , , 江 jiāng 城 chéng 应 yìng 是 shì 报 bào 严 yán 更 gèng 。 。
十月十八日闻雁。宋代。舒岳祥。一声空杳分千响,万里荒凉月正明。 共说江南旧来处,还思沙漠远行程。 如哀如怨知何事,相应相呼也有情。 惊起芦花不成梦,江城应是报严更。