咏 yǒng 凌 líng 霄 xiāo 花 huā - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
凌 líng 空 kōng 千 qiān 尺 chǐ 走 zǒu 龙 lóng 蛇 shé , , 隐 yǐn 映 yìng 柴 zhài 门 mén 野 yě 老 lǎo 家 jiā 。 。
拚 pàn 把 bǎ 长 cháng 缨 yīng 縻 mí 落 luò 月 yuè , , 乱 luàn 飘 piāo 丹 dān 粉 fěn 染 rǎn 晴 qíng 霞 xiá 。 。
猿 yuán 猴 hóu 升 shēng 惯 guàn 能 néng 收 shōu 药 yào , , 蝴 hú 蝶 dié 低 dī 飞 fēi 不 bú 到 dào 花 huā 。 。
最 zuì 爱 ài 豹 bào 林 lín 种 zhǒng 处 chǔ 士 shì , , 紫 zǐ 英 yīng 香 xiāng 里 lǐ 岸 àn 乌 wū 纱 shā 。 。
咏凌霄花。宋代。舒岳祥。凌空千尺走龙蛇,隐映柴门野老家。 拚把长缨縻落月,乱飘丹粉染晴霞。 猿猴升惯能收药,蝴蝶低飞不到花。 最爱豹林种处士,紫英香里岸乌纱。