初 chū 蝉 chán - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
雨 yǔ 馀 yú 山 shān 气 qì 凉 liáng , , 高 gāo 林 lín 发 fā 清 qīng 樾 yuè 。 。
黄 huáng 鹂 lí 百 bǎi 啭 zhuàn 罢 bà , , 初 chū 蝉 chán 始 shǐ 幽 yōu 咽 yè 。 。
独 dú 茧 jiǎn 曳 yè 长 zhǎng 缫 sāo , , 既 jì 续 xù 还 hái 又 yòu 绝 jué 。 。
衰 shuāi 年 nián 感 gǎn 时 shí 节 jié , , 坐 zuò 久 jiǔ 心 xīn 寸 cùn 折 zhé 。 。
梦 mèng 归 guī 伊 yī 川 chuān 上 shàng , , 树 shù 深 shēn 泉 quán 乱 luàn 发 fā 。 。
倚 yǐ 杖 zhàng 听 tīng 多 duō 时 shí , , 残 cán 阳 yáng 满 mǎn 双 shuāng 阙 quē 。 。
初蝉。宋代。舒岳祥。雨馀山气凉,高林发清樾。 黄鹂百啭罢,初蝉始幽咽。 独茧曳长缫,既续还又绝。 衰年感时节,坐久心寸折。 梦归伊川上,树深泉乱发。 倚杖听多时,残阳满双阙。