和 hé 昭 zhāo 德 dé 孙 sūn 燕 yàn 子 zi 韵 yùn - - 何 hé 梦 mèng 桂 guì
说 shuō 着 zhe 兴 xīng 亡 wáng 事 shì 不 bù 同 tóng , , 且 qiě 斟 zhēn 玄 xuán 玉 yù 驻 zhù 颜 yán 红 hóng 。 。
云 yún 轩 xuān 梦 mèng 断 duàn 宫 gōng 花 huā 逝 shì , , 彩 cǎi 缕 lǚ 盟 méng 寒 hán 墓 mù 草 cǎo 丰 fēng 。 。
处 chǔ 处 chù 社 shè 时 shí 茅 máo 屋 wū 雨 yǔ , , 年 nián 年 nián 春 chūn 后 hòu 楝 liàn 花 huā 风 fēng 。 。
人 rén 间 jiān 不 bú 是 shì 无 wú 栖 qī 处 chù , , 要 yào 认 rèn 当 dāng 年 nián 旧 jiù 媪 ǎo 翁 wēng 。 。
和昭德孙燕子韵。宋代。何梦桂。说着兴亡事不同,且斟玄玉驻颜红。 云轩梦断宫花逝,彩缕盟寒墓草丰。 处处社时茅屋雨,年年春后楝花风。 人间不是无栖处,要认当年旧媪翁。