和 hé 何 hé 宁 níng 谷 gǔ 韵 yùn - - 何 hé 梦 mèng 桂 guì
一 yī 曲 qǔ 樽 zūn 前 qián 浩 hào 浩 hào 歌 gē , , 流 liú 年 nián 容 róng 易 yì 隙 xì 驹 jū 过 guò 。 。
眼 yǎn 前 qián 白 bái 发 fà 故 gù 人 rén 少 shǎo , , 郭 guō 外 wài 青 qīng 枫 fēng 古 gǔ 冢 zhǒng 多 duō 。 。
流 liú 水 shuǐ 不 bù 弹 dàn 嗟 jiē 老 lǎo 矣 yǐ , , 雍 yōng 门 mén 欲 yù 听 tīng 奈 nài 愁 chóu 何 hé 。 。
回 huí 头 tóu 城 chéng 阙 què 应 yīng 非 fēi 昔 xī , , 还 hái 记 jì 千 qiān 年 nián 老 lǎo 鹤 hè 么 me 。 。
和何宁谷韵。宋代。何梦桂。一曲樽前浩浩歌,流年容易隙驹过。 眼前白发故人少,郭外青枫古冢多。 流水不弹嗟老矣,雍门欲听奈愁何。 回头城阙应非昔,还记千年老鹤么。