去 qù 涟 lián 水 shuǐ - - 米 mǐ 芾 fú
长 cháng 日 rì 开 kāi 闲 xián 境 jìng , , 春 chūn 风 fēng 美 měi 鼻 bí 雷 léi 。 。
黄 huáng 紬 chóu 依 yī 旧 jiù 暖 nuǎn , , 牙 yá 鼓 gǔ 莫 mò 相 xiāng 催 cuī 。 。
去涟水。宋代。米芾。长日开闲境,春风美鼻雷。 黄紬依旧暖,牙鼓莫相催。