樱 yīng 桃 táo 渐 jiàn 熟 shú 牡 mǔ 丹 dān 已 yǐ 凋 diāo 恨 hèn 不 bù 同 tóng 时 shí 辄 zhé 题 tí 二 èr 韵 yùn - - 王 wáng 禹 yǔ 偁 chēng
红 hóng 芳 fāng 落 luò 尽 jǐn 正 zhèng 无 wú 憀 liáo , , 吟 yín 绕 rào 空 kōng 枝 zhī 首 shǒu 重 zhòng 搔 sāo 。 。
最 zuì 恨 hèn 东 dōng 君 jūn 才 cái 思 sī 少 shǎo , , 不 bù 留 liú 檀 tán 口 kǒu 待 dài 樱 yīng 桃 táo 。 。
樱桃渐熟牡丹已凋恨不同时辄题二韵。宋代。王禹偁。红芳落尽正无憀,吟绕空枝首重搔。 最恨东君才思少,不留檀口待樱桃。