八 bā 绝 jué 诗 shī 其 qí 四 sì 清 qīng 风 fēng 亭 tíng - - 王 wáng 禹 yǔ 偁 chēng
兹 zī 亭 tíng 废 fèi 已 yǐ 久 jiǔ , , 厥 jué 趾 zhǐ 犹 yóu 在 zài 哉 zāi 。 。
清 qīng 风 fēng 为 wèi 我 wǒ 起 qǐ , , 疑 yí 有 yǒu 精 jīng 灵 líng 来 lái 。 。
神 shén 交 jiāo 念 niàn 宫 gōng 相 xiāng , , 临 lín 砌 qì 倾 qīng 一 yī 杯 bēi 。 。
回 huí 头 tóu 问 wèn 黄 huáng 菊 jú , , 寂 jì 寞 mò 与 yǔ 谁 shuí 开 kāi 。 。
八绝诗 其四 清风亭。宋代。王禹偁。兹亭废已久,厥趾犹在哉。 清风为我起,疑有精灵来。 神交念宫相,临砌倾一杯。 回头问黄菊,寂寞与谁开。