城 chéng 西 xī 杨 yáng 梅 méi - - 陈 chén 允 yǔn 平 píng
炎 yán 炎 yán 火 huǒ 树 shù 照 zhào 千 qiān 山 shān , , 南 nán 客 kè 应 yīng 同 tóng 荔 lì 子 zi 看 kàn 。 。
金 jīn 谷 gǔ 人 rén 游 yóu 红 hóng 步 bù 障 zhàng , , 玉 yù 房 fáng 仙 xiān 炼 liàn 紫 zǐ 华 huá 丹 dān 。 。
猩 xīng 唇 chún 泣 qì 露 lù 珊 shān 瑚 hú 软 ruǎn , , 鹤 hè 顶 dǐng 迎 yíng 风 fēng 玛 mǎ 瑙 nǎo 寒 hán 。 。
若 ruò 使 shǐ 汉 hàn 宫 gōng 知 zhī 此 cǐ 味 wèi , , 又 yòu 添 tiān 飞 fēi 驿 yì 上 shàng 长 cháng 安 ān 。 。
城西杨梅。宋代。陈允平。炎炎火树照千山,南客应同荔子看。 金谷人游红步障,玉房仙炼紫华丹。 猩唇泣露珊瑚软,鹤顶迎风玛瑙寒。 若使汉宫知此味,又添飞驿上长安。