夜 yè 过 guò 马 mǎ 当 dāng 山 shān - - 高 gāo 翥 zhù
独 dú 载 zài 诗 shī 书 shū 趁 chèn 野 yě 航 háng , , 自 zì 怜 lián 漂 piāo 泊 bó 度 dù 时 shí 光 guāng 。 。
残 cán 年 nián 准 zhǔn 拟 nǐ 登 dēng 牛 niú 首 shǒu , , 连 lián 夜 yè 匆 cōng 忙 máng 过 guò 马 mǎ 当 dāng 。 。
古 gǔ 庙 miào 荒 huāng 寒 hán 江 jiāng 浸 jìn 影 yǐng , , 断 duàn 崖 yá 凄 qī 惨 cǎn 石 shí 凝 níng 霜 shuāng 。 。
壮 zhuàng 怀 huái 未 wèi 分 fēn 甘 gān 衰 shuāi 老 lǎo , , 回 huí 首 shǒu 长 zhǎng 淮 huái 恨 hèn 更 gèng 长 zhǎng 。 。
夜过马当山。宋代。高翥。独载诗书趁野航,自怜漂泊度时光。 残年准拟登牛首,连夜匆忙过马当。 古庙荒寒江浸影,断崖凄惨石凝霜。 壮怀未分甘衰老,回首长淮恨更长。