重 chóng 阳 yáng 述 shù 怀 huái - - 高 gāo 翥 zhù
年 nián 年 nián 客 kè 里 lǐ 过 guò 佳 jiā 期 qī , , 时 shí 节 jié 难 nán 逢 féng 莫 mò 皱 zhòu 眉 méi 。 。
酒 jiǔ 量 liàng 且 qiě 为 wéi 重 zhòng 九 jiǔ 尽 jǐn , , 杯 bēi 行 xíng 不 bù 必 bì 再 zài 三 sān 辞 cí 。 。
登 dēng 高 gāo 兴 xìng 懒 lǎn 诗 shī 仍 réng 赋 fù , , 怀 huái 古 gǔ 情 qíng 深 shēn 泪 lèi 自 zì 垂 chuí 。 。
纵 zòng 使 shǐ 西 xī 风 fēng 落 luò 乌 wū 帽 mào , , 黄 huáng 花 huā 犹 yóu 恋 liàn 鬓 bìn 边 biān 丝 sī 。 。
重阳述怀。宋代。高翥。年年客里过佳期,时节难逢莫皱眉。 酒量且为重九尽,杯行不必再三辞。 登高兴懒诗仍赋,怀古情深泪自垂。 纵使西风落乌帽,黄花犹恋鬓边丝。