莲 lián 实 shí - - 高 gāo 翥 zhù
腻 nì 玉 yù 肌 jī 肤 fū 碧 bì 玉 yù 房 fáng , , 累 lěi 累 lěi 波 bō 面 miàn 趁 chèn 红 hóng 芳 fāng 。 。
坐 zuò 忘 wàng 佛 fó 土 tǔ 三 sān 生 shēng 梦 mèng , , 来 lái 结 jié 人 rén 间 jiān 一 yī 夏 xià 凉 liáng 。 。
青 qīng 子 zǐ 绽 zhàn 时 shí 仙 xiān 掌 zhǎng 湿 shī , , 绿 lǜ 包 bāo 分 fēn 处 chǔ 蜜 mì 脾 pí 香 xiāng 。 。
尊 zūn 前 qián 笑 xiào 摘 zhāi 酬 chóu 风 fēng 露 lù , , 犹 yóu 记 jì 西 xī 湖 hú 古 gǔ 柳 liǔ 傍 bàng 。 。
莲实。宋代。高翥。腻玉肌肤碧玉房,累累波面趁红芳。 坐忘佛土三生梦,来结人间一夏凉。 青子绽时仙掌湿,绿包分处蜜脾香。 尊前笑摘酬风露,犹记西湖古柳傍。