春 chūn 情 qíng 四 sì 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 高 gāo 翥 zhù
楼 lóu 头 tóu 上 shàng 马 mǎ 苦 kǔ 匆 cōng 匆 cōng , , 百 bǎi 计 jì 相 xiāng 留 liú 无 wú 计 jì 从 cóng 。 。
正 zhèng 好 hǎo 看 kàn 花 huā 郎 láng 却 què 去 qù , , 江 jiāng 边 biān 春 chūn 色 sè 为 wèi 谁 shuí 浓 nóng 。 。
春情四首 其一。宋代。高翥。楼头上马苦匆匆,百计相留无计从。 正好看花郎却去,江边春色为谁浓。