登 dēng 雅 yǎ 宜 yí 山 shān - - 李 lǐ 延 yán 兴 xìng
鸡 jī 犬 quǎn 柴 chái 扉 fēi 竹 zhú 里 lǐ 开 kāi , , 仙 xiān 人 rén 别 bié 住 zhù 好 hǎo 楼 lóu 台 tái 。 。
松 sōng 声 shēng 忽 hū 向 xiàng 琴 qín 心 xīn 起 qǐ , , 云 yún 气 qì 遥 yáo 从 cóng 涧 jiàn 口 kǒu 来 lái 。 。
六 liù 代 dài 衣 yì 冠 guān 随 suí 水 shuǐ 去 qù , , 百 bǎi 年 nián 天 tiān 地 dì 逐 zhú 轮 lún 回 huí 。 。
兴 xīng 亡 wáng 总 zǒng 付 fù 登 dēng 临 lín 外 wài , , 烂 làn 醉 zuì 春 chūn 风 fēng 卧 wò 碧 bì 苔 tái 。 。
登雅宜山。元代。李延兴。鸡犬柴扉竹里开,仙人别住好楼台。 松声忽向琴心起,云气遥从涧口来。 六代衣冠随水去,百年天地逐轮回。 兴亡总付登临外,烂醉春风卧碧苔。