弃 qì 妇 fù 吟 yín - - 沈 shěn 周 zhōu
白 bái 头 tóu 吟 yín 后 hòu 我 wǒ 重 zhòng 吟 yín , , 海 hǎi 水 shuǐ 何 hé 如 rú 我 wǒ 恨 hèn 深 shēn 。 。
外 wài 面 miàn 笙 shēng 歌 gē 里 lǐ 边 biān 泪 lèi , , 一 yī 家 jiā 恩 ēn 怨 yuàn 两 liǎng 人 rén 心 xīn 。 。
双 shuāng 鸳 yuān 沙 shā 暖 nuǎn 春 chūn 全 quán 透 tòu , , 孤 gū 雁 yàn 霜 shuāng 寒 hán 月 yuè 半 bàn 沉 chén 。 。
毁 huǐ 却 què 鸾 luán 钗 chāi 休 xiū 认 rèn 火 huǒ , , 不 bù 知 zhī 长 cháng 舌 shé 解 jiě 销 xiāo 金 jīn 。 。
弃妇吟。明代。沈周。白头吟后我重吟,海水何如我恨深。 外面笙歌里边泪,一家恩怨两人心。 双鸳沙暖春全透,孤雁霜寒月半沉。 毁却鸾钗休认火,不知长舌解销金。