首 shǒu 夏 xià 寒 hán 玉 yù 亭 tíng 有 yǒu 怀 huái 伯 bó 起 qǐ - - 文 wén 嘉 jiā
春 chūn 去 qù 绿 lǜ 阴 yīn 成 chéng , , 犹 yóu 闻 wén 春 chūn 鸟 niǎo 鸣 míng 。 。
雨 yǔ 滋 zī 庭 tíng 草 cǎo 色 sè , , 风 fēng 度 dù 壁 bì 琴 qín 声 shēng 。 。
静 jìng 里 lǐ 流 liú 光 guāng 转 zhuǎn , , 愁 chóu 中 zhōng 白 bái 发 fà 生 shēng 。 。
偶 ǒu 来 lái 成 chéng 独 dú 坐 zuò , , 念 niàn 尔 ěr 若 ruò 为 wéi 情 qíng 。 。
首夏寒玉亭有怀伯起。明代。文嘉。春去绿阴成,犹闻春鸟鸣。 雨滋庭草色,风度壁琴声。 静里流光转,愁中白发生。 偶来成独坐,念尔若为情。