龙 lóng 蟠 pán 山 shān 中 zhōng 用 yòng 韵 yùn - - 王 wáng 守 shǒu 仁 rén
无 wú 奈 nài 青 qīng 山 shān 处 chǔ 处 chù 清 qīng , , 村 cūn 沽 gū 日 rì 日 rì 办 bàn 山 shān 行 xíng 。 。
真 zhēn 惭 cán 廪 lǐn 食 shí 虚 xū 官 guān 守 shǒu , , 只 zhǐ 把 bǎ 山 shān 游 yóu 作 zuò 课 kè 程 chéng 。 。
谷 gǔ 口 kǒu 乱 luàn 云 yún 随 suí 骑 qí 远 yuǎn , , 林 lín 间 jiān 飞 fēi 雪 xuě 点 diǎn 衣 yī 轻 qīng 。 。
长 zhǎng 思 sī 淡 dàn 泊 bó 还 hái 真 zhēn 性 xìng , , 世 shì 味 wèi 年 nián 来 lái 久 jiǔ 絮 xù 羹 gēng 。 。
龙蟠山中用韵。明代。王守仁。无奈青山处处清,村沽日日办山行。 真惭廪食虚官守,只把山游作课程。 谷口乱云随骑远,林间飞雪点衣轻。 长思淡泊还真性,世味年来久絮羹。