日 rì 人 rén 石 shí 井 jǐng 君 jūn 索 suǒ 和 hé , , 即 jí 用 yòng 原 yuán 韵 yùn - - 秋 qiū 瑾 jǐn
漫 màn 云 yún 女 nǚ 子 zǐ 不 bù 英 yīng 雄 xióng , , 万 wàn 里 lǐ 乘 chéng 风 fēng 独 dú 向 xiàng 东 dōng 。 。
诗 shī 思 sī 一 yī 帆 fān 海 hǎi 空 kōng 阔 kuò , , 梦 mèng 魂 hún 三 sān 岛 dǎo 月 yuè 玲 líng 珑 lóng 。 。
铜 tóng 驼 tuó 已 yǐ 陷 xiàn 悲 bēi 回 huí 首 shǒu , , 汗 hàn 马 mǎ 终 zhōng 惭 cán 未 wèi 有 yǒu 功 gōng 。 。
如 rú 许 xǔ 伤 shāng 心 xīn 家 jiā 国 guó 恨 hèn , , 那 nà 堪 kān 客 kè 里 lǐ 度 dù 春 chūn 风 fēng 。 。
日人石井君索和,即用原韵。现代。秋瑾。漫云女子不英雄,万里乘风独向东。 诗思一帆海空阔,梦魂三岛月玲珑。 铜驼已陷悲回首,汗马终惭未有功。 如许伤心家国恨,那堪客里度春风。