鹊 què 山 shān - - 曾 zēng 巩 gǒng
一 yī 峰 fēng 孤 gū 起 qǐ 势 shì 崔 cuī 嵬 wéi , , 秀 xiù 色 sè 挼 ruá 蓝 lán 入 rù 酒 jiǔ 杯 bēi 。 。
灵 líng 药 yào 已 yǐ 从 cóng 清 qīng 露 lù 得 dé , , 平 píng 湖 hú 长 zhǎng 泛 fàn 宿 sù 云 yún 回 huí 。 。
翰 hàn 林 lín 明 míng 月 yuè 舟 zhōu 中 zhōng 过 guò , , 司 sī 马 mǎ 虚 xū 亭 tíng 竹 zhú 外 wài 开 kāi 。 。
我 wǒ 亦 yì 退 tuì 公 gōng 思 sī 蜡 là 屐 jī , , 会 huì 看 kàn 归 guī 路 lù 送 sòng 人 rén 来 lái 。 。
鹊山。宋代。曾巩。一峰孤起势崔嵬,秀色挼蓝入酒杯。 灵药已从清露得,平湖长泛宿云回。 翰林明月舟中过,司马虚亭竹外开。 我亦退公思蜡屐,会看归路送人来。