李 lǐ 供 gòng 奉 fèng - - 曾 zēng 巩 gǒng
一 yī 身 shēn 得 dé 禄 lù 从 cóng 孤 gū 客 kè , , 千 qiān 里 lǐ 还 hái 丧 sàng 获 huò 旧 jiù 林 lín 。 。
清 qīng 节 jié 萧 xiāo 条 tiáo 妻 qī 子 zǐ 计 jì , , 白 bái 头 tóu 敦 dūn 笃 dǔ 弟 dì 兄 xiōng 心 xīn 。 。
能 néng 抛 pāo 印 yìn 绶 shòu 高 gāo 应 yīng 少 shǎo , , 自 zì 筑 zhù 丘 qiū 坟 fén 达 dá 更 gēng 深 shēn 。 。
我 wǒ 与 yǔ 往 wǎng 来 lái 无 wú 力 lì 荐 jiàn , , 褒 bāo 传 chuán 唯 wéi 有 yǒu 北 běi 窗 chuāng 吟 yín 。 。
李供奉。宋代。曾巩。一身得禄从孤客,千里还丧获旧林。 清节萧条妻子计,白头敦笃弟兄心。 能抛印绶高应少,自筑丘坟达更深。 我与往来无力荐,褒传唯有北窗吟。