和 hé 咏 yǒng 海 hǎi 棠 táng 韵 yùn - - 李 lǐ 祁 qí
名 míng 花 huā 初 chū 发 fā 爱 ài 轻 qīng 阴 yīn , , 翠 cuì 袖 xiù 红 hóng 妆 zhuāng 渐 jiàn 满 mǎn 林 lín 。 。
步 bù 入 rù 锦 jǐn 帷 wéi 香 xiāng 径 jìng 小 xiǎo , , 醉 zuì 扶 fú 银 yín 烛 zhú 画 huà 堂 táng 深 shēn 。 。
妖 yāo 饶 ráo 喜 xǐ 识 shí 春 chūn 风 fēng 面 miàn , , 零 líng 落 luò 愁 chóu 关 guān 夜 yè 雨 yǔ 心 xīn 。 。
多 duō 幸 xìng 凤 fèng 皇 huáng 池 chí 上 shàng 客 kè , , 为 wèi 抽 chōu 劳 láo 思 sī 写 xiě 清 qīng 吟 yín 。 。
和咏海棠韵。元代。李祁。名花初发爱轻阴,翠袖红妆渐满林。 步入锦帷香径小,醉扶银烛画堂深。 妖饶喜识春风面,零落愁关夜雨心。 多幸凤皇池上客,为抽劳思写清吟。