青 qīng 云 yún 两 liǎng 黄 huáng 鹄 gǔ - - 李 lǐ 序 xù
青 qīng 云 yún 两 liǎng 黄 huáng 鹄 gǔ , , 双 shuāng 飞 fēi 起 qǐ 南 nán 极 jí 。 。
翱 áo 翔 xiáng 阊 chāng 阖 hé 风 fēng , , 直 zhí 上 shàng 太 tài 行 xíng 北 běi 。 。
和 hé 鸣 míng 忽 hū 弃 qì 背 bèi , , 中 zhōng 路 lù 不 bù 相 xiāng 得 de 。 。
长 zhǎng 言 yán 生 shēng 死 sǐ 同 tóng , , 胡 hú 为 wéi 自 zì 持 chí 击 jī 。 。
天 tiān 风 fēng 高 gāo 四 sì 方 fāng , , 毋 wú 乃 nǎi 伤 shāng 羽 yǔ 翼 yì 。 。
丹 dān 穴 xué 有 yǒu 凤 fèng 凰 huáng , , 为 wèi 君 jūn 变 biàn 颜 yán 色 sè 。 。
青云两黄鹄。元代。李序。青云两黄鹄,双飞起南极。 翱翔阊阖风,直上太行北。 和鸣忽弃背,中路不相得。 长言生死同,胡为自持击。 天风高四方,毋乃伤羽翼。 丹穴有凤凰,为君变颜色。