望 wàng 兰 lán 亭 tíng - - 林 lín 景 jǐng 清 qīng
地 dì 迥 jiǒng 亭 tíng 孤 gū 烟 yān 树 shù 苍 cāng , , 登 dēng 临 lín 未 wèi 遂 suì 笑 xiào 空 kōng □ 。 。
茂 mào 林 lín 南 nán 望 wàng 依 yī 然 rán 竹 zhú , , 曲 qǔ 水 shuǐ 东 dōng 流 liú 不 bù 复 fù 觞 shāng 。 。
一 yī 代 dài 人 rén 豪 háo 还 hái 说 shuō 晋 jìn , , 千 qiān 金 jīn 墨 mò 迹 jī 已 yǐ 归 guī 唐 táng 。 。
乾 qián 坤 kūn 俯 fǔ 仰 yǎng 成 chéng 今 jīn 古 gǔ , , 惟 wéi 有 yǒu 残 cán 碑 bēi 卧 wò 夕 xī 阳 yáng 。 。
望兰亭。明代。林景清。地迥亭孤烟树苍,登临未遂笑空□。 茂林南望依然竹,曲水东流不复觞。 一代人豪还说晋,千金墨迹已归唐。 乾坤俯仰成今古,惟有残碑卧夕阳。