叶 yè 落 luò - - 吴 wú 融 róng
红 hóng 影 yǐng 飘 piāo 来 lái 翠 cuì 影 yǐng 微 wēi , , 一 yī 辞 cí 林 lín 表 biǎo 不 bù 知 zhī 归 guī 。 。
伴 bàn 愁 chóu 无 wú 色 sè 烟 yān 犹 yóu 在 zài , , 替 tì 恨 hèn 成 chéng 啼 tí 露 lù 未 wèi 晞 xī 。 。
若 ruò 逐 zhú 水 shuǐ 流 liú 应 yīng 万 wàn 里 lǐ , , 莫 mò 因 yīn 风 fēng 起 qǐ 便 biàn 孤 gū 飞 fēi 。 。
楚 chǔ 郊 jiāo 千 qiān 树 shù 秋 qiū 声 shēng 急 jí , , 日 rì 暮 mù 纷 fēn 纷 fēn 惹 rě 客 kè 衣 yī 。 。
叶落。唐代。吴融。红影飘来翠影微,一辞林表不知归。 伴愁无色烟犹在,替恨成啼露未晞。 若逐水流应万里,莫因风起便孤飞。 楚郊千树秋声急,日暮纷纷惹客衣。