古 gǔ 锦 jǐn 裾 jū 六 liù 韵 yùn - - 吴 wú 融 róng
濯 zhuó 水 shuǐ 经 jīng 何 hé 日 rì , , 随 suí 风 fēng 故 gù 有 yǒu 人 rén 。 。
绿 lǜ 衣 yī 犹 yóu 偪 bī 画 huà , , 丹 dān 顶 dǐng 尚 shàng 迷 mí 真 zhēn 。 。
暗 àn 澹 dàn 云 yún 沉 chén 古 gǔ , , 青 qīng 苍 cāng 藓 xiǎn 剥 bō 新 xīn 。 。
映 yìng 襟 jīn 知 zhī 惹 rě 泪 lèi , , 侵 qīn 鞯 jiān 想 xiǎng 萦 yíng 尘 chén 。 。
掣 chè 曳 yè 无 wú 由 yóu 睹 dǔ , , 流 liú 传 chuán 久 jiǔ 自 zì 珍 zhēn 。 。
武 wǔ 威 wēi 应 yīng 认 rèn 得 de , , 牵 qiān 挽 wǎn 几 jǐ 当 dāng 春 chūn 。 。
古锦裾六韵。唐代。吴融。濯水经何日,随风故有人。 绿衣犹偪画,丹顶尚迷真。 暗澹云沉古,青苍藓剥新。 映襟知惹泪,侵鞯想萦尘。 掣曳无由睹,流传久自珍。 武威应认得,牵挽几当春。