题 tí 净 jìng 居 jū 院 yuàn - - 李 lǐ 觏 gòu
寺 sì 门 mén 幽 yōu 独 dú 傍 bàng 江 jiāng 城 chéng , , 江 jiāng 水 shuǐ 清 qīng 含 hán 地 dì 气 qì 清 qīng 。 。
隔 gé 岸 àn 楼 lóu 台 tái 人 rén 醉 zuì 死 sǐ , , 绕 rào 阶 jiē 松 sōng 竹 zhú 夏 xià 寒 hán 生 shēng 。 。
路 lù 经 jīng 桥 qiáo 远 yuǎn 尘 chén 难 nán 过 guò , , 僧 sēng 占 zhàn 闲 xián 多 duō 俗 sú 不 bù 争 zhēng 。 。
唯 wéi 有 yǒu 行 xíng 吟 yín 憔 qiáo 悴 cuì 客 kè , , 这 zhè 回 huí 须 xū 去 qù 濯 zhuó 长 cháng 缨 yīng 。 。
题净居院。宋代。李觏。寺门幽独傍江城,江水清含地气清。 隔岸楼台人醉死,绕阶松竹夏寒生。 路经桥远尘难过,僧占闲多俗不争。 唯有行吟憔悴客,这回须去濯长缨。