和 hé 观 guān 文 wén 相 xiàng 公 gōng 立 lì 春 chūn 日 rì 示 shì 诗 shī - - 唐 táng 庚 gēng
闲 xián 把 bǎ 流 liú 年 nián 指 zhǐ 上 shàng 轮 lún , , 朝 zhāo 来 lái 七 qī 十 shí 五 wǔ 回 huí 春 chūn 。 。
一 yī 杯 bēi 愿 yuàn 荐 jiàn 乔 qiáo 松 sōng 寿 shòu , , 四 sì 海 hǎi 方 fāng 依 yī 社 shè 稷 jì 臣 chén 。 。
血 xuè 气 qì 未 wèi 嫌 xián 辛 xīn 菜 cài 冷 lěng , , 颜 yán 容 róng 犹 yóu 称 chēng 彩 cǎi 幡 fān 新 xīn 。 。
清 qīng 诗 shī 小 xiǎo 字 zì 传 chuán 观 guān 处 chù , , 满 mǎn 座 zuò 惊 jīng 呼 hū 觉 jué 有 yǒu 神 shén 。 。
和观文相公立春日示诗。宋代。唐庚。闲把流年指上轮,朝来七十五回春。 一杯愿荐乔松寿,四海方依社稷臣。 血气未嫌辛菜冷,颜容犹称彩幡新。 清诗小字传观处,满座惊呼觉有神。