击 jī 剑 jiàn 歌 gē - - 唐 táng 庚 gēng
三 sān 尺 chǐ 光 guāng 芒 máng 耀 yào 霜 shuāng 雪 xuě , , 长 cháng 安 ān 使 shǐ 气 qì 为 wèi 任 rèn 侠 xiá 。 。
间 jiān 对 duì 要 yào 离 lí 壮 zhuàng 泪 lèi 垂 chuí , , 醉 zuì 叱 chì 荆 jīng 轲 kē 怒 nù 眦 zì 裂 liè 。 。
天 tiān 下 xià 承 chéng 平 píng 猛 měng 士 shì 闲 xián , , 夜 yè 半 bàn 无 wú 人 rén 自 zì 弹 dàn 铗 jiá 。 。
会 huì 须 xū 东 dōng 海 hǎi 斩 zhǎn 长 zhǎng 鲸 jīng , , 归 guī 来 lái 倒 dào 沥 lì 腥 xīng 臊 sāo 血 xuè 。 。
击剑歌。宋代。唐庚。三尺光芒耀霜雪,长安使气为任侠。 间对要离壮泪垂,醉叱荆轲怒眦裂。 天下承平猛士闲,夜半无人自弹铗。 会须东海斩长鲸,归来倒沥腥臊血。