笙 shēng 歌 gē 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 百 bǎi 药 yào
新 xīn 声 shēng 虽 suī 自 zì 知 zhī , , 旧 jiù 宠 chǒng 会 huì 应 yīng 移 yí 。 。
无 wú 令 lìng 枣 zǎo 下 xià 吹 chuī , , 便 biàn 作 zuò 一 yī 枯 kū 枝 zhī 。 。
笙歌 其一。隋代。李百药。新声虽自知,旧宠会应移。 无令枣下吹,便作一枯枝。