人 rén 名 míng 诗 shī 戏 xì 效 xiào 王 wáng 半 bàn 山 shān 其 qí 二 èr - - 艾 ài 性 xìng 夫 fū
偶 ǒu 来 lái 安 ān 石 shí 坐 zuò 林 lín 塘 táng , , 因 yīn 得 dé 栖 qī 筠 yún 受 shòu 晚 wǎn 凉 liáng 。 。
归 guī 鸟 niǎo 冲 chōng 烟 yān 方 fāng 陆 lù 续 xù , , 寒 hán 花 huā 经 jīng 雨 yǔ 尚 shàng 黄 huáng 香 xiāng 。 。
云 yún 如 rú 仙 xiān 客 kè 踪 zōng 无 wú 定 dìng , , 风 fēng 作 zuò 山 shān 宾 bīn 语 yǔ 自 zì 长 zhǎng 。 。
师 shī 古 gǔ 不 bù 成 chéng 书 shū 谩 mán 读 dú , , 乐 lè 天 tiān 深 shēn 结 jié 退 tuì 居 jū 房 fáng 。 。
人名诗戏效王半山 其二。元代。艾性夫。偶来安石坐林塘,因得栖筠受晚凉。 归鸟冲烟方陆续,寒花经雨尚黄香。 云如仙客踪无定,风作山宾语自长。 师古不成书谩读,乐天深结退居房。