简 jiǎn 王 wáng 文 wén 学 xué - - 吴 wú 师 shī 道 dào
有 yǒu 客 kè 空 kōng 斋 zhāi 叹 tàn 不 bù 归 guī , , 乡 xiāng 心 xīn 二 èr 月 yuè 乱 luàn 于 yú 丝 sī 。 。
杏 xìng 花 huā 深 shēn 巷 xiàng 春 chūn 风 fēng 梦 mèng , , 茅 máo 屋 wū 荒 huāng 田 tián 夜 yè 雨 yǔ 诗 shī 。 。
天 tiān 气 qì 未 wèi 佳 jiā 宜 yí 小 xiǎo 住 zhù , , 人 rén 生 shēng 行 xíng 乐 lè 竟 jìng 何 hé 时 shí 。 。
乞 qǐ 君 jūn 安 ān 得 dé 千 qiān 壶 hú 酒 jiǔ , , 烂 làn 饮 yǐn 狂 kuáng 歌 gē 慰 wèi 别 bié 离 lí 。 。
简王文学。元代。吴师道。有客空斋叹不归,乡心二月乱于丝。 杏花深巷春风梦,茅屋荒田夜雨诗。 天气未佳宜小住,人生行乐竟何时。 乞君安得千壶酒,烂饮狂歌慰别离。