劭 shào 农 nóng 翠 cuì 山 shān 赋 fù 唐 táng 律 lǜ 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 吴 wú 潜 qián
老 lǎo 守 shǒu 忧 yōu 民 mín 若 ruò 己 jǐ 伤 shāng , , 三 sān 回 huí 奉 fèng 诏 zhào 劝 quàn 耕 gēng 桑 sāng 。 。
周 zhōu 家 jiā 绵 mián 远 yuǎn 农 nóng 开 kāi 国 guó , , 汉 hàn 室 shì 兴 xīng 隆 lóng 谷 gǔ 腐 fǔ 仓 cāng 。 。
麦 mài 缘 yuán 少 shǎo 地 dì 锄 chú 山 shān 种 zhǒng , , 水 shuǐ 怕 pà 多 duō 流 liú 累 lèi 石 shí 防 fáng 。 。
田 tián 里 lǐ 熙 xī 熙 xī 知 zhī 乐 lè 土 tǔ , , 更 gèng 祈 qí 四 sì 表 biǎo 共 gòng 平 píng 康 kāng 。 。
劭农翠山赋唐律二首 其二。宋代。吴潜。老守忧民若己伤,三回奉诏劝耕桑。 周家绵远农开国,汉室兴隆谷腐仓。 麦缘少地锄山种,水怕多流累石防。 田里熙熙知乐土,更祈四表共平康。