寿 shòu 王 wáng 讲 jiǎng 师 shī - - 吴 wú 澄 chéng
欲 yù 雪 xuě 未 wèi 雪 xuě 云 yún 黯 àn 黑 hēi , , 不 bù 知 zhī 此 cǐ 日 rì 神 shén 仙 xiān 谪 zhé 。 。
桃 táo 实 shí 今 jīn 经 jīng 几 jǐ 度 dù 红 hóng , , 梅 méi 花 huā 仍 réng 似 shì 当 dāng 年 nián 白 bái 。 。
厌 yàn 向 xiàng 闽 mǐn 山 shān 食 shí 荔 lì 蕉 jiāo , , 喜 xǐ 来 lái 江 jiāng 浦 pǔ 访 fǎng 鸾 luán 箫 xiāo 。 。
广 guǎng 文 wén 客 kè 舍 shè 寒 hán 如 rú 许 xǔ , , 自 zì 有 yǒu 春 chūn 风 fēng 长 zhǎng 药 yào 苗 miáo 。 。
寿王讲师。元代。吴澄。欲雪未雪云黯黑,不知此日神仙谪。 桃实今经几度红,梅花仍似当年白。 厌向闽山食荔蕉,喜来江浦访鸾箫。 广文客舍寒如许,自有春风长药苗。