冬 dōng 至 zhì 其 qí 二 èr - - 汪 wāng 炎 yán 昶 chǎng
山 shān 家 jiā 律 lǜ 琯 guǎn 在 zài 寒 hán 梅 méi , , 香 xiāng 袭 xí 幽 yōu 窗 chuāng 报 bào 乍 zhà 开 kāi 。 。
客 kè 梦 mèng 并 bìng 随 suí 残 cán 夜 yè 尽 jǐn , , 乡 xiāng 心 xīn 潜 qián 傍 bàng 一 yī 阳 yáng 回 huí 。 。
幡 fān 垂 chuí 稍 shāo 喜 xǐ 春 chūn 当 dāng 近 jìn , , 竹 zhú 爆 bào 先 xiān 惊 jīng 腊 là 又 yòu 催 cuī 。 。
从 cóng 此 cǐ 东 dōng 风 fēng 无 wú 限 xiàn 绿 lǜ , , 不 bù 妨 fáng 吹 chuī 上 shàng 鬒 zhěn 毛 máo 来 lái 。 。
冬至 其二。元代。汪炎昶。山家律琯在寒梅,香袭幽窗报乍开。 客梦并随残夜尽,乡心潜傍一阳回。 幡垂稍喜春当近,竹爆先惊腊又催。 从此东风无限绿,不妨吹上鬒毛来。