上 shàng 岭 lǐng - - 汪 wāng 炎 yán 昶 chǎng
客 kè 程 chéng 不 bù 遑 huáng 息 xī , , 犯 fàn 暑 shǔ 淩 líng 嵚 qīn 崟 yín 。 。
微 wēi 风 fēng 不 bù 足 zú 凉 liáng , , 汗 hàn 流 liú 被 bèi 衣 yī 襟 jīn 。 。
忙 máng 行 xíng 趁 chèn 云 yún 影 yǐng , , 已 yǐ 过 guò 他 tā 山 shān 阴 yīn 。 。
疲 pí 极 jí 觉 jué 更 gèng 高 gāo , , 攀 pān 跻 jī 力 lì 不 bù 任 rèn 。 。
幽 yōu 蝉 chán 若 ruò 相 xiāng 劳 láo , , 屡 lǚ 作 zuò 凄 qī 楚 chǔ 吟 yín 。 。
上岭。元代。汪炎昶。客程不遑息,犯暑淩嵚崟。 微风不足凉,汗流被衣襟。 忙行趁云影,已过他山阴。 疲极觉更高,攀跻力不任。 幽蝉若相劳,屡作凄楚吟。