题 tí 江 jiāng 伯 bó 几 jǐ 雪 xuě 矼 gāng - - 汪 wāng 炎 yán 昶 chǎng
杖 zhàng 藜 lí 下 xià 入 rù 空 kōng 谷 gǔ 暝 míng , , 仰 yǎng 从 cóng 树 shù 罅 xià 窥 kuī 危 wēi 矼 gāng 。 。
风 fēng 叶 yè 吹 chuī 满 mǎn 樵 qiáo 客 kè 径 jìng , , 石 shí 泉 quán 洒 sǎ 到 dào 幽 yōu 人 rén 窗 chuāng 。 。
旧 jiù 且 qiě 疑 yí 无 wú 颍 yǐng 川 chuān 许 xǔ , , 今 jīn 兼 jiān 信 xìn 有 yǒu 襄 xiāng 阳 yáng 庞 páng 。 。
况 kuàng 是 shì 清 qīng 风 fēng 接 jiē 襟 jīn 袂 mèi , , 政 zhèng 使 shǐ 异 yì 世 shì 心 xīn 已 yǐ 降 jiàng 。 。
题江伯几雪矼。元代。汪炎昶。杖藜下入空谷暝,仰从树罅窥危矼。 风叶吹满樵客径,石泉洒到幽人窗。 旧且疑无颍川许,今兼信有襄阳庞。 况是清风接襟袂,政使异世心已降。