唐 táng 律 lǜ 寄 jì 呈 chéng 父 fù 凤 fèng 山 shān 提 tí 举 jǔ 其 qí 二 èr - - 汪 wāng 元 yuán 量 liàng
黄 huáng 帽 mào 催 cuī 人 rén 急 jí 放 fàng 舟 zhōu , , 荻 dí 花 huā 枫 fēng 叶 yè 共 gòng 飕 sōu 飕 sōu 。 。
天 tiān 公 gōng 作 zuò 恶 è 云 yún 翻 fān 手 shǒu , , 河 hé 伯 bó 为 wèi 妖 yāo 风 fēng 打 dǎ 头 tóu 。 。
接 jiē 翅 chì 野 yě 鸦 yā 围 wéi 古 gǔ 堞 dié , , 断 duàn 行 xíng 孤 gū 雁 yàn 落 luò 中 zhōng 州 zhōu 。 。
吴 wú 山 shān 只 zhǐ 隔 gé 淮 huái 山 shān 路 lù , , 江 jiāng 北 běi 江 jiāng 南 nán 处 chǔ 处 chù 愁 chóu 。 。
唐律寄呈父凤山提举 其二。元代。汪元量。黄帽催人急放舟,荻花枫叶共飕飕。 天公作恶云翻手,河伯为妖风打头。 接翅野鸦围古堞,断行孤雁落中州。 吴山只隔淮山路,江北江南处处愁。