关 guān 法 fǎ 鸡 jī 鸣 míng 幸 xìng 脱 tuō 秦 qín 何 hé 如 rú 高 gāo 卧 wò 北 běi 窗 chuāng 贫 pín 种 zhòng 瓜 guā 一 yī 片 piàn 青 qīng 门 mén 地 dì 头 tóu 白 bái 能 néng 来 lái 有 yǒu 几 jǐ 人 rén 其 qí 八 bā - - 周 zhōu 霆 tíng 震 zhèn
投 tóu 笔 bǐ 当 dāng 年 nián 论 lùn 过 guò 秦 qín , , 贾 jiǎ 生 shēng 岂 qǐ 料 liào 谪 zhé 居 jū 贫 pín 。 。
非 fēi 关 guān 绛 jiàng 灌 guàn 轻 qīng 相 xiāng 弃 qì , , 自 zì 是 shì 才 cái 高 gāo 反 fǎn 累 lèi 人 rén 。 。
关法鸡鸣幸脱秦何如高卧北窗贫种瓜一片青门地头白能来有几人 其八。元代。周霆震。投笔当年论过秦,贾生岂料谪居贫。 非关绛灌轻相弃,自是才高反累人。