对 duì 菊 jú 有 yǒu 感 gǎn - - 宗 zōng 衍 yǎn
百 bǎi 草 cǎo 竞 jìng 春 chūn 色 sè , , 惟 wéi 菊 jú 有 yǒu 秋 qiū 芳 fāng 。 。
岂 qǐ 不 bù 涉 shè 寒 hán 暑 shǔ , , 本 běn 性 xìng 自 zì 有 yǒu 常 cháng 。 。
疾 jí 风 fēng 吹 chuī 高 gāo 林 lín , , 木 mù 落 luò 天 tiān 雨 yù 霜 shuāng 。 。
谁 shéi 知 zhī 篱 lí 落 luò 间 jiān , , 弱 ruò 质 zhì 怀 huái 刚 gāng 肠 cháng 。 。
不 bù 怨 yuàn 岁 suì 月 yuè 暝 míng , , 所 suǒ 悲 bēi 迫 pò 新 xīn 阳 yáng 。 。
永 yǒng 歌 gē 归 guī 去 qù 来 lái , , 此 cǐ 意 yì 不 bù 能 néng 忘 wàng 。 。
对菊有感。元代。宗衍。百草竞春色,惟菊有秋芳。 岂不涉寒暑,本性自有常。 疾风吹高林,木落天雨霜。 谁知篱落间,弱质怀刚肠。 不怨岁月暝,所悲迫新阳。 永歌归去来,此意不能忘。