古 gǔ 木 mù 幽 yōu 篁 huáng 图 tú 为 wèi 蓝 lán 世 shì 康 kāng 赋 fù - - 胡 hú 布 bù
掣 chè 鳌 áo 已 yǐ 长 zhǎng 连 lián 云 yún 干 gàn , , 泛 fàn 海 hǎi 将 jiāng 刳 kū 贯 guàn 月 yuè 楂 zhā 。 。
培 péi 塿 lǒu 静 jìng 忘 wàng 身 shēn 世 shì 小 xiǎo , , 湖 hú 江 jiāng 宽 kuān 受 shòu 洑 fú 流 liú 斜 xié 。 。
鲜 xiān 云 yún 拂 fú 曙 shǔ 迷 mí 青 qīng 霭 ǎi , , 凉 liáng 月 yuè 分 fèn 秋 qiū 到 dào 白 bái 沙 shā 。 。
林 lín 下 xià 可 kě 能 néng 容 róng 杖 zhàng 履 lǚ , , 拟 nǐ 携 xié 琴 qín 鹤 hè 过 guò 东 dōng 家 jiā 。 。
古木幽篁图为蓝世康赋。元代。胡布。掣鳌已长连云干,泛海将刳贯月楂。 培塿静忘身世小,湖江宽受洑流斜。 鲜云拂曙迷青霭,凉月分秋到白沙。 林下可能容杖履,拟携琴鹤过东家。