天 tiān 鹅 é - - 胡 hú 布 bù
断 duàn 岸 àn 芦 lú 花 huā 扑 pū 浪 làng 腥 xīng , , 一 yī 双 shuāng 栖 qī 泊 pō 向 xiàng 长 cháng 汀 tīng 。 。
鶱 xiān 飞 fēi 未 wèi 欲 yù 凌 líng 霄 xiāo 汉 hàn , , 岂 qǐ 傍 bàng 蓬 péng 蒿 hāo 畏 wèi 海 hǎi 青 qīng 。 。
天鹅。元代。胡布。断岸芦花扑浪腥,一双栖泊向长汀。 鶱飞未欲凌霄汉,岂傍蓬蒿畏海青。