怀 huái 胡 hú 则 zé 大 dà - - 贡 gòng 奎 kuí
疏 shū 林 lín 日 rì 暮 mù 雨 yǔ 潸 shān 潸 shān , , 睡 shuì 起 qǐ 秋 qiū 声 shēng 满 mǎn 树 shù 间 jiān 。 。
高 gāo 阁 gé 卷 juàn 帘 lián 人 rén 北 běi 望 wàng , , 短 duǎn 帆 fān 随 suí 雁 yàn 客 kè 南 nán 还 hái 。 。
栖 qī 迟 chí 自 zì 觉 jué 身 shēn 全 quán 懒 lǎn , , 忧 yōu 患 huàn 潜 qián 惊 jīng 鬓 bìn 欲 yù 斑 bān 。 。
应 yīng 有 yǒu 山 shān 灵 líng 回 huí 俗 sú 驾 jià , , 不 bù 妨 fáng 长 cháng 日 rì 掩 yǎn 云 yún 关 guān 。 。
怀胡则大。元代。贡奎。疏林日暮雨潸潸,睡起秋声满树间。 高阁卷帘人北望,短帆随雁客南还。 栖迟自觉身全懒,忧患潜惊鬓欲斑。 应有山灵回俗驾,不妨长日掩云关。