晓 xiǎo 望 wàng 吴 wú 城 chéng 有 yǒu 感 gǎn - - 陈 chén 深 shēn
呜 wū 呜 wū 寒 hán 角 jiǎo 动 dòng 城 chéng 头 tóu , , 吹 chuī 起 qǐ 千 qiān 年 nián 故 gù 国 guó 愁 chóu 。 。
才 cái 见 jiàn 专 zhuān 诸 zhū 操 cāo 匕 bǐ 首 shǒu , , 旋 xuán 闻 wén 西 xī 子 zǐ 载 zài 扁 piān 舟 zhōu 。 。
霜 shuāng 寒 hán 古 gǔ 寺 sì 钟 zhōng 声 shēng 早 zǎo , , 月 yuè 落 luò 南 nán 园 yuán 树 shù 影 yǐng 秋 qiū 。 。
一 yī 笑 xiào 浮 fú 华 huá 易 yì 盈 yíng 歇 xiē , , 白 bái 云 yún 长 zhǎng 在 zài 水 shuǐ 东 dōng 流 liú 。 。
晓望吴城有感。元代。陈深。呜呜寒角动城头,吹起千年故国愁。 才见专诸操匕首,旋闻西子载扁舟。 霜寒古寺钟声早,月落南园树影秋。 一笑浮华易盈歇,白云长在水东流。