壬 rén 辰 chén 端 duān 阳 yáng 后 hòu 一 yī 日 rì 会 huì 潜 qián 斋 zhāi 以 yǐ 竹 zhú 深 shēn 留 liú 客 kè 处 chù 荷 hé 净 jìng 纳 nà 凉 liáng 时 shí 分 fēn 韵 yùn 得 dé 净 jìng 字 zì - - 陆 lù 文 wén 圭 guī
日 rì 透 tòu 朱 zhū 樱 yīng 明 míng , , 雨 yǔ 拭 shì 白 bái 莲 lián 净 jìng 。 。
布 bù 席 xí 开 kāi 清 qīng 樽 zūn , , 授 shòu 简 jiǎn 递 dì 新 xīn 咏 yǒng 。 。
谋 móu 乐 lè 须 xū 及 jí 时 shí , , 养 yǎng 拙 zhuō 聊 liáo 适 shì 性 xìng 。 。
传 chuán 闻 wén 度 dù 辽 liáo 师 shī , , 铠 kǎi 甲 jiǎ 冒 mào 暑 shǔ 盛 shèng 。 。
壬辰端阳后一日会潜斋以竹深留客处荷净纳凉时分韵得净字。元代。陆文圭。日透朱樱明,雨拭白莲净。 布席开清樽,授简递新咏。 谋乐须及时,养拙聊适性。 传闻度辽师,铠甲冒暑盛。