登 dēng 报 bào 恩 ēn 寺 sì 阁 gé - - 善 shàn 住 zhù
高 gāo 阁 gé 闲 xián 登 dēng 四 sì 望 wàng 宽 kuān , , 青 qīng 山 shān 极 jí 目 mù 倚 yǐ 云 yún 端 duān 。 。
水 shuǐ 村 cūn 漠 mò 漠 mò 连 lián 天 tiān 远 yuǎn , , 垄 lǒng 树 shù 沈 shěn 沈 shěn 带 dài 雨 yǔ 寒 hán 。 。
罢 bà 马 mǎ 嘶 sī 风 fēng 春 chūn 草 cǎo 遍 biàn , , 倦 juàn 鸦 yā 归 guī 堞 dié 夕 xī 阳 yáng 残 cán 。 。
岂 qǐ 知 zhī 大 dà 道 dào 平 píng 如 rú 掌 zhǎng , , 今 jīn 古 gǔ 人 rén 间 jiān 行 xíng 路 lù 难 nán 。 。
登报恩寺阁。元代。善住。高阁闲登四望宽,青山极目倚云端。 水村漠漠连天远,垄树沈沈带雨寒。 罢马嘶风春草遍,倦鸦归堞夕阳残。 岂知大道平如掌,今古人间行路难。