寄 jì 题 tí 永 yǒng 丰 fēng 刘 liú 氏 shì 暖 nuǎn 翠 cuì 亭 tíng 其 qí 一 yī - - 揭 jiē 傒 xī 斯 sī
孤 gū 亭 tíng 万 wàn 竹 zhú 中 zhōng , , 危 wēi 坐 zuò 自 zì 生 shēng 风 fēng 。 。
近 jìn 与 yǔ 山 shān 光 guāng 合 hé , , 遥 yáo 连 lián 野 yě 气 qì 通 tōng 。 。
鸟 niǎo 啼 tí 深 shēn 不 bú 见 jiàn , , 泉 quán 响 xiǎng 静 jìng 偏 piān 聪 cōng 。 。
束 shù 帛 bó 休 xiū 相 xiāng 污 wū , , 先 xiān 生 shēng 道 dào 未 wèi 穷 qióng 。 。
寄题永丰刘氏暖翠亭 其一。元代。揭傒斯。孤亭万竹中,危坐自生风。 近与山光合,遥连野气通。 鸟啼深不见,泉响静偏聪。 束帛休相污,先生道未穷。