呈 chéng 公 gōng 茂 mào - - 杨 yáng 奂 huàn
冰 bīng 雪 xuě 相 xiāng 看 kàn 十 shí 五 wǔ 年 nián , , 照 zhào 人 rén 风 fēng 采 cǎi 只 zhǐ 依 yī 然 rán 。 。
我 wǒ 今 jīn 自 zì 分 fēn 蓬 péng 蒿 hāo 底 dǐ , , 君 jūn 独 dú 何 hé 心 xīn 道 dào 路 lù 边 biān 。 。
渭 wèi 北 běi 几 jǐ 时 shí 无 wú 梦 mèng 寐 mèi , , 终 zhōng 南 nán 在 zài 处 chù 有 yǒu 林 lín 泉 quán 。 。
不 bù 妨 fáng 便 biàn 作 zuò 求 qiú 田 tián 计 jì , , 伴 bàn 取 qǔ 疲 pí 扬 yáng 草 cǎo 《 《 太 tài 玄 xuán 》 》 。 。
呈公茂。元代。杨奂。冰雪相看十五年,照人风采只依然。 我今自分蓬蒿底,君独何心道路边。 渭北几时无梦寐,终南在处有林泉。 不妨便作求田计,伴取疲扬草《太玄》。