送 sòng 道 dào 士 shì 邹 zōu 泰 tài 宇 yǔ 祠 cí 亲 qīn 后 hòu 还 hái 山 shān - - 邓 dèng 雅 yǎ
学 xué 道 dào 山 shān 中 zhōng 知 zhī 几 jǐ 春 chūn , , 蓼 liǎo 莪 é 诗 shī 废 fèi 重 zhòng 思 sī 亲 qīn 。 。
还 huán 家 jiā 为 wèi 奏 zòu 生 shēng 天 tiān 箓 lù , , 入 rù 洞 dòng 仍 réng 随 suí 采 cǎi 药 yào 人 rén 。 。
但 dàn 使 shǐ 乡 xiāng 闾 lǘ 称 chēng 孝 xiào 行 xíng , , 不 bù 妨 fáng 林 lín 壑 hè 寄 jì 闲 xián 身 shēn 。 。
题 tí 诗 shī 送 sòng 别 bié 情 qíng 如 rú 海 hǎi , , 他 tā 日 rì 烟 yān 霞 xiá 愿 yuàn 卜 bo 邻 lín 。 。
送道士邹泰宇祠亲后还山。元代。邓雅。学道山中知几春,蓼莪诗废重思亲。 还家为奏生天箓,入洞仍随采药人。 但使乡闾称孝行,不妨林壑寄闲身。 题诗送别情如海,他日烟霞愿卜邻。