筠 yún 雪 xuě 斋 zhāi 为 wèi 丰 fēng 城 chéng 黄 huáng 尚 shàng 英 yīng 作 zuò - - 邓 dèng 雅 yǎ
黄 huáng 家 jiā 移 yí 种 zhǒng 潇 xiāo 湘 xiāng 竹 zhú , , 岁 suì 晏 yàn 相 xiāng 看 kàn 雪 xuě 满 mǎn 林 lín 。 。
白 bái 处 chù 恍 huǎng 疑 yí 仙 xiān 鹤 hè 立 lì , , 静 jìng 中 zhōng 如 rú 听 tīng 老 lǎo 龙 lóng 吟 yín 。 。
冰 bīng 凝 níng 翡 fěi 翠 cuì 清 qīng 无 wú 敌 dí , , 人 rén 倚 yǐ 琅 láng 玕 gān 冷 lěng 不 bù 禁 jīn 。 。
何 hé 日 rì 雪 xuě 中 zhōng 逢 féng 老 lǎo 可 kě , , 临 lín 风 fēng 一 yī 笔 bǐ 直 zhí 千 qiān 金 jīn 。 。
筠雪斋为丰城黄尚英作。元代。邓雅。黄家移种潇湘竹,岁晏相看雪满林。 白处恍疑仙鹤立,静中如听老龙吟。 冰凝翡翠清无敌,人倚琅玕冷不禁。 何日雪中逢老可,临风一笔直千金。