寄 jì 刘 liú 尚 shàng 书 shū 子 zi 高 gāo - - 邓 dèng 雅 yǎ
几 jǐ 回 huí 献 xiàn 赋 fù 登 dēng 青 qīng 琐 suǒ , , 一 yī 笑 xiào 还 hái 山 shān 卧 wò 紫 zǐ 烟 yān 。 。
诰 gào 命 mìng 已 yǐ 荣 róng 天 tiān 子 zǐ 赐 cì , , 文 wén 章 zhāng 犹 yóu 重 zhòng 世 shì 人 rén 传 chuán 。 。
玄 xuán 都 dōu 任 rèn 种 zhǒng 桃 táo 千 qiān 树 shù , , 栗 lì 里 lǐ 宜 yí 耕 gēng 秫 shú 满 mǎn 田 tián 。 。
久 jiǔ 仰 yǎng 高 gāo 名 míng 夸 kuā 盛 shèng 业 yè , , 却 què 惭 cán 疏 shū 懒 lǎn 负 fù 华 huá 年 nián 。 。
寄刘尚书子高。元代。邓雅。几回献赋登青琐,一笑还山卧紫烟。 诰命已荣天子赐,文章犹重世人传。 玄都任种桃千树,栗里宜耕秫满田。 久仰高名夸盛业,却惭疏懒负华年。